[GG] Chủng tộc phân biệt chủng tộc. Ngay cả những con người giữa một chủng tộc cũng phân biệt lẫn nhau. Suốt mấy ngày này lướt newsfeed facebook, từ báo mạng tới người quen, ai ai cũng bàn luận về chủ đề này. Có lẽ sự kiện nước Mỹ bạo động quá. Kinh thiên, động địa. Hỗn loạn. Mỹ đâu phải là thiên đường đến vậy mà sao quá nhiều người bằng mọi giá phải đến được?!
Ngày đăng: 04-06-2020
1,149 lượt xem
Gần 20 năm về trước mình rớt Visa Mỹ. Gần 10 năm về trước người thân mình bên Mỹ muốn giới thiệu chồng Việt Kiều cho mình để có quốc tịch, đổi đời. Một vài năm về trước có người còn khuyên mình về bàn với gia đình bán nhà Việt Nam mua nhà bên Mỹ. Sao phải vậy nhỉ?
Cái gì nếu là số phận, thật sự không thể cãi trời được thì phải làm. Nhưng đang an lành, bình an sao phải tốn tiền nhỉ. Không sang Mỹ được ở Việt Nam vẫn sướng, lại được làm chuyên môn, nghề nghiệp mình giỏi một cách dễ dàng. Tiền nhiều tiêu nhiều. Tiền ít tiêu ít. Ở Việt Nam cũng có thiếu thứ gì đâu, từ ăn chơi nhảy múa cho tới đồ công nghệ. Trai đẹp và thông minh cũng có (chỉ sợ không đến lượt mình). Nhất là vụ dùng tiền mua hôn nhân giả mình không bao giờ chi. Nền tảng gia đình mình có đến nỗi tệ để phải nghĩ quá nhiều, bằng mọi giá về việc đổi đời đâu.
Đối với mình, chỉ những đứa con gái bất tài, vô dụng mới dùng tiền mua hôn thú. Tình yêu, hạnh phúc gia đình là thứ thiêng liêng, không phải để mua mua, bán bán. Nếu có tình cảm thật, mình không ngại chủng tộc, màu da, có thể khăn gói theo anh ấy về nước ảnh. Không có thì ở vậy độc thân, chấp nhận và học cách sống yêu đời, thảnh thơi.
Lại nói giữa những người Việt với nhau, kể cả trong nước lẫn kiều bào mình luôn thấy cảnh 2 phe đối đầu. Không hiểu họ nghĩ gì dù cũng đã tò mò nghe họ nói khá nhiều!!! Chắc là mình không hiểu tiếng Việt của họ thật! Cùng một dân tộc đã thế huống hồ nhiều dân tộc sống chung với nhau.
Dù là ở thể chế nào, xã hội nào, không thể giấu lòng là vẫn có sự so sánh, nhìn kẻ trên, lườm kẻ dưới. Chỉ mong sao sự so sánh đó nên được chuyển biến theo hướng tích cực. Tức là biến chúng thành động lực để tự phát triển bản thân. Mỗi cá nhân thành đạt chính là giúp ích cho xã hội, cho loài người. Bớt nói xấu, sân si, đả kích nhau cũng là bài học cần học mỗi ngày.
Dù nói hoài nói mãi nhưng mà đến cuối ngày cũng phải chấp nhận xã hội có người này người kia thôi. Nước nào, ở đâu cũng có người giàu kẻ nghèo, người thú vị lẫn người nhạt như nước ốc.
Không biết bạn thế nào chứ nếu ở đời mà ngày nào cũng nhìn vẻ mặt xã hội để sống chắc mình sớm lên tăng xông mất. Hiện tại mình đang mập nè, cứ bị rầy hoài. Nhiều lời khuyên đủ kiểu. Rồi nhiều người cứ nghĩ mình còn ngây thơ lắm, chính trị non nớt, suy nghĩ hời hợt, kiến thức nông cạn, blah blah blah... Đủ kiểu. Mọi người chớ nên đoán từ bụng ta ra bụng kẻ khác. Trừ khi người đó lên tiếng, chủ động xin lời khuyên thì ok nha.
Mình U40 rồi, chẳng lẽ không biết như thế nào là tốt, là hiệu quả đối với bản thân và cơ thể mình sao?! Cuộc sống thế nào là tốt, thế nào là chưa tốt chẳng lẽ mình cũng lại chưa biết sao? Cơ bản là mình có muốn làm hay không thôi.
Tất cả mọi sự thay đổi, để nói thật sự gọi là thay đổi phải đến TỰ THÂN - TỪ QUAN ĐIỂM, GỐC RỄ CỦA NHẬN THỨC. Tức là mỗi người phải tự nghiệm ra thông qua nhiều luồng thông tin, lăng kính và kiến thức khác nhau.
Tóm lại, mình cứ nên sống cuộc đời của mình tốt nhất trước đã. Mình sẽ tự làm cho mình cảm thấy hạnh phúc nhất có thể. Sẽ có luật nhân quả lo!
Dạo này mình siêng tập thể thao lắm. Diet nữa. Nhưng theo phương pháp của mình. Mình không thể bắt chước ai được. You do yours, I do mine. Cân nặng có thể không giảm là bao, nhưng trong gương mình đã thấy được một cô gái đang trên đà thon gọn rồi đấy.
GiangGina (Một bài viết của deargiang.com)